vì sao mỹ là siêu cường kinh tế

Giới phân tích cho rằng lãi suất có thể rơi vào khoảng 3,75% - 4,5%. Vấn đề lớn mà Fed đang phải đối mặt là nền kinh tế chỉ hơi nóng một chút. Lạm phát đúng là vấn đề lớn, nhưng thị trường lao động vẫn mạnh và người tiêu dùng vẫn đang chi tiêu với mức ổn 800.000 - 1.100.000. >>> Xem ngay bảng báo giá lan can kính cường lực mới. 3. Báo giá Lan can kính cường lực giá tốt nhất 2022 (Chi tiết phần lan can và phụ kiện) - Bên dưới là bảng báo giá kính cường lực và phụ kiện để làm các sản phẩm lan can kính cường lực, lan can Vào những năm 2030, Ba Lan sẽ có nhiều xe tăng hơn so với Vương quốc Anh, Đức, Pháp, Hà Lan, Bỉ và Ý cộng lại. Nga, đối thủ chính của Ba Lan và là nhà khai thác xe tăng lớn nhất thế giới, có 2.800 xe tăng đang hoạt động trước khi chiến sự nổ ra, cùng với 10.000 xe tăng cũ Đấu giá viên kim cương hồng quý hiếm. Fortune Pink, viên kim cương cỡ lớn đặc biệt quý hiếm, sẽ được bán đấu giá vào tháng 11 tới tại Geneva (Thụy Sĩ), với giá dự kiến lên tới 35 triệu USD. Đấu giá viên kim cương xanh lớn nhất thế giới. Viên kim cương xanh lớn nhất Sau khi Fed tăng mạnh lãi suất và kéo giảm kinh tế Mỹ, không ít người cho rằng suy thoái là cái giá quá đắt để kéo giảm lạm phát. Tags: kinh tế mỹ, Cục Dự trữ Liên bang Mỹ, ngân hàng trung ương, tăng lãi suất, suy thoái, tỷ lệ thất nghiệp Liên tục lao dốc, giá dầu có thể rơi xuống dưới mức 90 USD/thùng nếu lạm phát vẫn còn tiếp diễn Single Chamber Vs Dual Chamber Pacemaker. Hợp chủng quốc Hoa Kỳ Mỹ là một trong những cường quốc đứng đầu về văn hóa, chính trị, quốc phòng, v. V trên thế giới. Một điều không thể không nhắc tới đó chính là sự giàu có của Mỹ về kinh tế. Kinh tế của Hoa Kỳ là một nền kinh tế tự do free enterprise system theo chủ nghĩa tư bản, cho phép kinh doanh tư nhân phát triển một cách tự do với mức độ khống chế của nhà nước là nhỏ nhất có thể. Điều này đã cổ vũ nền kinh tế phát triển mạnh mẽ dưới một môi trường rộng rãi và sự cạnh tranh khốc liệt. Vậy lí do để nền kinh tế nước Mỹ đứng đầu thế giới là gì? Hiển nhiên, có rất nhiều lí do mà nền kinh tế Mỹ dẫn đầu thế giới, nhưng những lý do chủ yếu chính là Đầu tiên, phải nhắc tới vị trí địa lý cũng như điều kiện tự nhiên của Mỹ. Nước Mỹ nằm ở phía Bắc của châu Mỹ, tiếp giáp với 2 Đại dương là Đại Tây Dương phía Đông và Thái Bình Dương phía Tây, vì thế Mỹ có nền khí hậu ôn hòa. Bên cạnh đó, với diện tích đứng thứ ba thế giới 9, 8 triệu km², nước Mỹ sở hữu nhiều đồng bằng lớn như châu thổ sông Mississippi, hay Great plains, v. V, nền nông nghiệp Mỹ phát triển vướt bậc, dẫn đầu thế giới về xuất khẩu nông sản, ước tính chiếm 18% thị trường. Thứ hai, sự giàu có của Mỹ về tài nguyên khoáng sản vàng, bạc, sắt, dầu khí. cũng như sự phát triển mạnh mẽ về khoa học kỹ thuật và sự ứng dụng các thành tựu công nghệ đó vào sản xuất công nghiệp, nhất là công nghiệp nặng, đã giúp cho sản lượng công nghiệp của Hoa Kỳ là lớn nhất theo báo cáo của Diễn đàn thương mại và phát triển-UNCTAD Thứ ba, các giá trị cơ bản của văn hóa Hoa Kỳ như tự do cá nhân, công bằng về cơ hội, sự cạnh tranh, v. V, đặc biệt là "Giấc mơ Mỹ", một giấc mơ về cuộc sống giàu có với chất lượng giáo dục, y học.. cao, v. V để phát triển bản thân cũng như thế hệ sau. Những điều này làm cho nước Mỹ có một sức hút mãnh liệt với những người di cư từ khắp thế giới. Họ không chỉ mang đến nguồn lực lao động khổng lồ, mà còn mang theo nét văn hóa đặc trưng cũng như mọi tri thức, kỹ năng họ xây dựng lên từ dân tộc họ, từ đó tạo nên một nền văn hóa rất Mỹ, "melting pot", nền văn hóa đa dạng, phong phú. Cuối cùng không thể không nhắc đến nền giáo dục Mỹ, nền giáo dục chất lượng cao, tiên tiến, hiện đại bậc nhất thế giới. Mỹ sở hữu những trường Đại học hàng đầu thế giới Havard, Princeton, Yale, Standford, v. V, là ao ước của hàng triệu học sinh sinh viên trên toàn thế giới. Và đó cũng là cái nôi bồi dưỡng, bổ sung nhân tài tiếp tục phát triển nước Mỹ. Với những lý do trên, không còn gì để bàn cãi rằng nền kinh tế Hoa Kỳ là nền kinh tế đứng đầu thế giới. 1000 câu hỏi vì sao kiến thức kiến thức cuộc sống Một cuộc xung đột mới về thương mại giữa Mỹ và Liên Hiệp Châu Âu khai mào. Nhìn từ Bruxelles, đạo luật chống lạm phát IRA là vũ khí nguy hiểm » Washington tấn công kinh tế châu Âu. Chính sách bảo hộ của chính quyền Biden có phần tinh vi hơn so với thời Donald Trump. Chiến tranh Ukraina và thương mại là hai hồ sơ chính được tổng thống Pháp Emmanuel Macron thảo luận với nguyên thủ Mỹ Joe Biden nhân chuyến viếng thăm cấp Nhà Nước trong hai ngày 01 và 02/12/2022. Paris hy vọng thuyết phục Washington hỗ trợ kinh tế Liên Âu đang gặp khó khăn. Trong khi đạo luật giảm lạm phát của Mỹ Inflation Reduction Act – IRA mà Hoa Kỳ đã thông qua hồi tháng 8/2022 là một mối đe dọa trực tiếp đến tăng trưởng, đến nền công nghiệp châu Âu, là một biện pháp bảo hộ » không lành việc làm trên đất Mỹ Đạo luật IRA gồm những gì ? Vì sao văn bản đó bị Liên Âu coi là một vũ khí lợi hại của Mỹ nhắm vào kinh tế châu Âu ?Trước hết, IRA là một vế trong chương trình đầy tham vọng của chính quyền Biden chống biến đổi khí hậu. Inflation Reduction Act dự trù một ngân sách 430 tỷ đô la mà trong đó 370 tỷ nhằm phát triển mọi phương tiện để từ nay đến 2030 giảm thiểu 40 % khí thải carbon làm hâm nóng trái đạt được mục tiêu này, chính quyền Biden dự trù giảm thuế cho các doanh nghiệp đầu tư vào năng lượng sạch, bất luận đó là các công ty của Mỹ, hay nước ngoài hoạt động trên lãnh thổ Hoa Kỳ. Khi tổng thống Biden ký sắc lệnh ban hành đạo luật IRA hôm 16/08/2022 mọi chú ý đã tập trung vào điều khoản trợ cấp đô la cho những người mua xe hơi điện made in USA ». Một chi tiết quan trọng liên quan đến vế này là bình điện » phải sử dụng khoáng sản của Mỹ hay khoáng sản do các đối tác thương mại của Hoa Kỳ cung cấp. Điều khoản này đương nhiên loại các tập đoàn khoáng sản của Nga, Iran hay Trung Quốc… và cả Liên Âu. Trước mắt Washington và Bruxelles vẫn chưa hoàn tất hiệp định tự do mâu dịch song như vậy là một cách gián tiếp để loại bỏ » tất cả các hãng xe của châu Âu sản xuất ngoài lãnh thổ Hoa lời RFI tiếng Việt, Jean- François Boittin chuyên gia về chính sách năng lượng của Mỹ, thuộc Viện Quan Hệ Quốc Tế Pháp IFRI, trước hết cho thấy ý nghĩa của đạo luật IRA đối với nội bộ chính trị Hoa François Boittin Nghịch lý ở đây là đạo luật IRA – một cái tên được đặt rất vụng về vì khiến mọi người liên tưởng đến lực lượng vũ trang Ireland đòi tách rời khỏi vương quốc Anh, được bên đảng Dân Chủ coi như là một thắng lợi lớn. Phe này xem đây là một bước đột phá của Mỹ trong lĩnh vực môi luật này bao gồm nhiều biện pháp mạnh, tạo điều kiện thuận lợi cho việc phát triển năng lượng tái tạo ở Hoa Kỳ. Đây là một thắng lợi chính trị của bên đảng Dân Chủ bởi vì trong nội bộ, một số thượng nghị sĩ bảo vệ việc khai thác than đá và năng lượng hóa thạch nhưng cuối cùng cũng đã ủng hộ IRA. Tôi muốn nói đến trường hợp của Joe Manchin, bang Tây Virginia. Thế nhưng rồi đạo luật này đã được vượt qua được cửa ải của Thượng Viện nhờ lá phiếu của phó tổng thống Kamala chính đạo luật IRA này đã được Washington phô trương như một thành tích lớn lao tại hội nghị khí hậu 27 vừa qua ở Charm El Cheikk, Ai Cập. Vấn đề đặt ra là châu Âu chỉ trích Mỹ bảo hộ trá hình, thí dụ như trợ giá đô la cho mỗi chiếc xe hơi điện sản xuất và bán ra trên thị trường Mỹ và trong khuôn khổ hiệp định tự do mậu dịch USMC giữa ba nước Hoa Kỳ, Mêhicô và Canada. Thương mại, Mỹ chưa bao giờ nhân nhượng với Âu Châu Âu mà đứng đầu là Pháp đã mạnh mẽ chỉ trích IRA và coi đây là một biện pháp bảo hộ và đã khơi lại những hiềm khích về thương mại giữa Liên Âu với Mỹ trong quá khứ. Trong số này phải kể đến từ vụ kiện kéo dài giữa hai nhà sản xuất máy bay Boeing và Airbus, hay biện pháp đánh thuế nhôm, thép của châu Âu bán sang Hoa Kỳ. Bây giờ đến lượt công nghiệp xe hơi chạy bằng điện. Jean François Boittin Thực ra phải hiểu đây là một cú hích để giúp cho các tập đoàn xe hơi Mỹ sản xuất xe chạy bằng điện. Điều đó quá hiển nhiên và đi ngược lại với các quy tắc của Tổ Chức Thương Mại Thế Giới. Liên Âu hoàn toàn có cơ sở để phản đối. Song chúng ta phải hiểu rằng luật của Mỹ trước hết là để bảo vệ người Mỹ và cách để kiếm phiếu của cử Hoa Kỳ hiện nay bên Dân Chủ cần chinh phục trở lại tầng lớp thợ thuyền trước kia trung thành với đảng này nhưng rồi công nhân Mỹ đã ồ ạt bỏ phiếu ủng hộ ông Trump bên đảng Cộng Hòa với lập trường bảo hộ, trong các đợt bầu cử 2016-2020. Chính quyền Biden bắt buộc phải có những biện pháp mạnh để giữ cử tri và họ đã thành công trong việc này. Bằng chứng là ở bang Michigan, chiếc nôi của nền công nghiệp xe hơi Mỹ, bên Dân Chủ đã đắc cử. Các định chế chính trị đều do bên Dân Chủ kiểm soát ». Đầu tháng 11/2022, ủy viên châu Âu đặ trách về thị trường nội địa Liên Âu,Thierry Breton đòi kiện Washington ra trước tòa án trọng tài Tổ Chức Thương Mại Thế Giới và cho biết, Bruxelles chuẩn bị những biện pháp để trả đũa » chính sách trợ giá của Mỹ. Nhưng nói dễ hơn làm » bởi trong hầu hết các vụ kiện tại Tổ Chức Thương Mại Thế Giới, bàn thắng luôn nghiêng về phía Hoa Kỳ. Hơn nữa, đạo luật IRA của Mỹ có lợi cho cả các doanh nghiệp của Liên Âu. Chuyên gia Jean François Boittin nhấn mạnh những tính toán của các chính khách châu Âu không trùng hợp với lợi ích của các doanh nghiệp khối này Jean François Boittin Cũng phải kể đến nhiều biện pháp hỗ trợ đầu tư nhắm vào lĩnh vực năng lượng tái tạo. Mâu thuẫn ở đây là các khoản trợ giúp đó của chính phủ Mỹ có lợi nhiều cho các tập đoàn châu Âu trong ngành đã hoạt động tại Hoa Kỳ nhưng lại khiến Liên Hiệp Châu Âu lo ngại vì Bruxelles thấy rõ là đang bị qua mặt vì nhiều nhất là năng lượng, do tác động từ chiến tranh Ukraina gây nên đắt hơn nhiều tại châu Âu so với ở Mỹ. Chỉ nội yếu tố này cũng đủ giải thích vì sao ngay cả các tập đoàn châu Âu có khuynh hướng phát triển ở Mỹ hơn là đầu tư thêm, mở thêm các nhà máy trên quê hai nữa là đã từ lâu nay, trước khi có đạo luật IRA, nhiều tập đoàn năng lượng châu Âu di dời cơ sở sang Hoa Kỳ. Trong lĩnh vực năng lượng gió, hai tập đoàn cảu Đan Mạch đã hoạt động tại Mỹ từ lâu và có thế đứng vững vàng trên thị trường ra còn phải kể đến liên doanh Đức- Tây ban Nha, Siemens Iberdrola. Có nhiều tập đoàn trang thiết bị trong ngành năng lượng tái tạo của châu Âu cũng đang hoạt động rất mạnh tại đây. Giới lãnh đạo châu Âu lo rằng châu lục này sẽ bị phi công nghiệp hóa » trong khi đó thì các doanh nghệp châu Âu hài lòng trước các biện pháp hỗ trợ đầu tư của chính quyền Biden. Rõ ràng là có một cách biệt lớn giữa quan điểm của các doanh nghiệp châu Âu với lại các chính khách châu Âu ». Nói cách khác, ngay cả trong trường hợp Bruxelles có khả năng kiện » Washington trợ giá cho các hãng xe hơi Mỹ tạo ra cạnh tranh bất bình đẳng, thì cũng chưa chắc là quan điểm của chính giới được các doanh nghiệp châu Âu tán cơ bản mọi doanh nghiệp luôn luôn theo đuổi một mục tiêu kiếm lời. Đạo luật IRA có lợi cho các hãng xe của châu Âu đã cắm rễ vào thị trường Mỹ. Trong bối cảnh châu Âu đứng trước nguy cơ suy thoái vì khủng hoảng năng lượng, vì sức mua của hơn 500 triệu dân bị lạm phát làm chao đảo, vì chính sách thuế doanh nghiệp, rõ ràng là phát triển hoạt động tại Hoa Kỳ có lợi hơn là mở thêm các nhà máy trên Lục Địa thức được nhược điểm này của Pháp nói riêng, của châu Âu nói chung, hôm 22/11/2022 tổng thống Emmanuel Macron đã triệu tập các doanh nhân nặng ký » nhất trên sàn chứng khoán Paris tại điện Elysée để thuyết phục số này đầu tư tại Pháp thay vì tìm đường sang Mỹ » làm ăn !Phiên bản mới của một cuộc chiến thương mại Jean François Boittin, chuyên gia về chính sách năng lượng của Mỹ thuộc Viện Quan hệ Quốc Tế Pháp IFRI lưu ý điều khiến chính giới châu Âu lo ngại là đạo luận IRA hủy hoại tất cả những nỗ lực của châu Âu lôi kéo các tập đoàn công nghiệp quay lại Lục Địa Già. Đây không đơn thuần là một vũ khí thương mại như nhiều chính quyền Washington từng áp dụng từ trước tới nay nghĩa là chỉ tập trung vào việc trợ giá để hàng của Mỹ bán ra với giá rẻ hơn so với các đối thủ cạnh tranh, qua đó đẩy xuất khẩu lên François Boittin Theo tôi, nói tới một cuộc chiến thương mại là quá đáng. Phía Mỹ cho rằng, nếu Liên Âu không hài lòng thì cứ việc tung một gói hỗ trợ cho các doanh nhân. Vấn đề đặt ra là Châu Âu không có phương tiện tài chính như Hoa Kỳ đồng thời bị chói buộc bởi một số quy luật về cạnh tranh, về bảo vệ thị trường, rồi mỗi thành viên lại có những tính toán khác nhau … nên không thể nào Liên Hiệp Châu Âu làm được như Mỹ. Liên Âu không thể bơm một lúc mấy trăm tỷ đô thế nữa, như vừa nói, Liên Âu là một khối 27 nước với những quyền lợi khác nhau. Đức đến nay trong thế xuất siêu với Mỹ nên không muốn lao vào một cuộc đọ sức thương mại với Hoa Kỳ. Trong mọi trường hợp đây không phải là một cuộc chiến thương mại hiểu theo nghĩa truyền thống, có nghĩa là Mỹ không trợ giá để xuất khẩu hàng sang châu Âu ».Đến Washington lần này tổng thống Pháp, Emmanuel Macron kỳ vọng thuyết phục chủ nhân Nhà Trắng ưu tiên dành cho châu Âu một số ngoại lệ », chẳng hạn như công nghiệp xe hơi, hay trong pin điện mặt trời … tránh để Âu -Mỹ lao vào một cuộc chiến tranh thương mại mới, có lợi cho Trung Quốc. Nhưng trước giờ nguyên thủ Mỹ tiếp đồng nhiệm Pháp, giới quan sát không mấy lạc quan về sức thuyết phục của nhất, Biden không có lý do gì để nhượng bộ Macron nhất là sau khi tổng thống Mỹ đã chật vật mới giữ được đa số ở Thượng Viện và tránh được một thảm họa cho đảng Dân Chủ ở Hạ Viện sau cuộc bầu cử giữa kỳ vừa qua. Chủ nhân Nhà Trắng, bằng mọi giá phải giữ uy tín với tầng lớp công nhân và tiếp tục chính sách America hai là trong chính sách thương mại và kinh tế, sau 2 năm cầm quyền tổng thống Biden vẫn giữ nguyên các chủ trương bảo hộ của người tiền nhiệm đối với Trung Quốc do vậy không có lý do gì để Nhà Trắng nương nhẹ các đối tác châu Âu cho dù vẫn khẳng định dành ưu tiên cho bang giao giữa hai bờ Đại Tây cùng, mặc dù là tổng thống Pháp, Emmanuel Macron đến Washington với quyết tâm đòi Mỹ ưu đãi » và hỗ trợ kinh tế châu Âu, nhưng ngay trong nội bộ Liên Âu cũng đã 9 người, 10 ý » Berlin tuy mạnh mẽ chỉ trích Hoa Kỳ áp dụng chính sách bảo hộ nhưng lại gần gũi với Washington » hơn là với Paris vì đang dựa vào Mỹ trên vế an ninh. Bản thân nước Pháp, bang giao với Mỹ dưới chính quyền Biden cũng đã gặp nhiều trắc trở, điển hình là vết hằn từ sau vụ Washington thành lập liên minh quân sự với Anh và Úc mà hậu quả kèm theo là Canberra hủy hợp đồng tàu ngầm với Pháp cách nay một lúc mà cán cân thương mại của Mỹ với châu Âu có lợi cho Hoa Kỳ, mãi lực của dân châu Âu bị giảm sụt, trong lúc thị trường năng lượng có lợi cho các nhà sản xuất dầu, khí của Mỹ ít có khả năng chính quyền Biden nhượng bộ ông Macron bất cứ điều gì, hay nếu có chăng đó cũng chỉ là những biểu tượng bề ngoài » mà thôi như giới phân tích ghi nhận. Mỹ không suy thoái Nếu nền kinh tế Mỹ suy sụp trong những năm 2020, liệu điều đó có đồng nghĩa rằng những người cho rằng Mỹ đang suy thoái đã đúng ngay từ đầu? Vượt mốc thời gian 5 – 10 năm tới, không có dự đoán nào chính xác hơn ngoài một sự phỏng đoán ngẫu nhiên, vì có quá nhiều điều có thể thay đổi trong khoảng thời gian đó, khi các chu kỳ kinh tế, chính trị và công nghệ thay đổi. Quãng đường dài là một câu chuyện bí ẩn. Hầu hết các câu chuyện cho rằng Mỹ đang suy thoái đều đi đến hồi kết là Mỹ đánh mất vị thế nền kinh tế lớn nhất thế giới vào tay Trung Quốc. Câu chuyện này thường được diễn đạt bằng thực tế lịch sử không thể chối cãi, viện dẫn quy mô dân số lớn của Trung Quốc, những vinh quang trong quá khứ của triều đại phong kiến, thậm chí cả thực tế rằng Trung Quốc vào thế kỷ 16 chiếm 25% nền kinh tế toàn cầu – như thể là thành tích trong quá khứ xa xôi đảm bảo cho những kết quả trong tương lai. Những người có quan điểm cho rằng Mỹ đang suy thoái thường cường điệu hóa khả năng Trung Quốc có thể sớm bắt kịp Mỹ bằng việc cho rằng Trung Quốc có thể duy trì tốc độ tăng trưởng cao quá mức như họ tuyên bố đến vô hạn mà không bao giờ phải trải qua một cuộc khủng hoảng tài chính hay suy thoái. Để ủng hộ lập luận này, hãy giả sử suy luận này là đúng. Nếu trong tương lai, Trung Quốc và Mỹ duy trì tỷ lệ tăng trưởng GDp trên danh nghĩa như mức báo cáo chính thức của họ trong năm 2019 – lần lượt là 6% và 4% – thì Trung Quốc sẽ không thể bắt kịp Mỹ cho đến khoảng năm 2050. Và vì tất cả các nền kinh tế đang phát triển đều giảm tốc khi họ trở nên chín muồi và giàu có hơn, nền kinh tế Trung Quốc có khả năng sẽ giảm tốc hơn so với mức nước này đã trải qua trong thập kỷ qua. Nếu tăng trưởng gảim tốc 1 điểm phần trăm, Trung Quốc sẽ không thể bắt kịp Mỹ cho đến năm 2090, và thậm chí tốc độ này cũng sẽ khó có thể duy trì. Hàn Quốc và Đài Loan, hai ví dụ phát triển kinh tế thành công nhất trong lịch sử, đã phát triển nhanh chóng trong 5 thập kỷ, rồi suy giảm mạnh. Trung Quốc đã phát triển nhanh chóng trong 4 thập kỷ. Hơn nữa, Hàn Quốc và Đài Loan phát triển bùng nổ trong những năm kỳ diệu hậu chiến, khi tăng trưởng kinh tế được thúc đẩy vượt mức trên toàn thế giới nhờ thời kỳ bùng nổ trẻ sơ sinh và siêu toàn cầu hóa. Giờ đây, thời kỳ bùng nổ trẻ sơ sinh đã kết thúc. Tăng trưởng thương mại trì trệ, tăng trưởng kinh tế đang giảm tốc trên toàn thế giới. Và tất cả những cơn gió ngược này đang gây tổn thất nặng nề cho Trung Quốc hơn là Mỹ. Hơn nữa, giờ đây nợ của Trung Quốc lên tới gần 270% GDP con số này ở Mỹ là 250%, và một nước có thu nhập thấp như Trung Quốc càng khó có thể phát triển hơn với khoản nợ lớn như vậy. Các công ty “xác sống” chiếm 10% số nợ doanh nghiệp ở Trung Quốc, do đó, không giống như năm 2008, khi nợ ở mức thấp hơn nhiều, giờ đây, Trung Quốc vô cùng dễ bị tổn thương trước một cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu. Hơn nữa, Mỹ là nước dày dạn kinh nghiệm với việc đã vượt qua 12 cuộc suy thoái và một cuộc Đại khủng hoảng trong thế kỷ qua. Trung Quốc chưa trải qua một cuộc suy thoái nào kể từ khi kinh tế nước này bắt đầu phát triển bùng nổ 4 thập kỷ trước, và hiện nay, lãnh đạo nước này phản ứng với bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự suy thoái bằng việc để nền kinh tế gánh thêm nợ nần. Động lực quan trọng nhất của mọi nền kinh tế là nhóm dân số trong độ tuổi lao động, nhóm này vẫn đang gia tăng ở Mỹ, nhưng bắt đầu giảm bớt ở Trung Quốc từ 5 năm trước. Trong lịch sử, khi lực lượng lao động ở các nước thu hẹp lại, họ gần như không có cơ hội duy trì tốc độ tăng trường kinh tế nhanh chóng thậm chí là trong 1 thập kỷ. Tuy nhiên, những người lao động cho rằng Mỹ đang suy thoái giả định rằng sự trỗi dậy của Trung Quốc có thể tiếp tục vô hạn định. Nhiều khả năng cao là gần như không có người Mỹ nào hiện nay sẽ sống được đến lúc chứng kiến Mỹ tụt xuống vị trí thứ hai. Các chuyên gia về vấn đề đối ngoại có thể đã đúng khi lập luận rằng Mỹ nên hiện đại hó chiến lược toàn cầu của mình, khôi phục mối quan hệ với các đồng minh truyền thống và đối tác thương mại then chốt, quay trở lại tham gia các thỏa thuận quốc tế, và giúp tái thiết các trụ cột về thể chế của trật tự hậu chiến. Tuy nhiên, lập luận này thường không có nghĩa đây là các động thái khôn ngoan, mà vì chúng là việc làm cần thiết để điều chỉnh chính sách của Mỹ cho phù hợp với thực tế rằng ảnh hưởng về kinh tế của Mỹ đang suy giảm. Tuy nhiên, đó không phải là thực tế. Mỹ không suy thoái. Họ là đất nước hồi sinh trong những năm 2020. Và nếu các chuyên gia không xác định đúng vị trí xuất phát của Mỹ, thì họ có thể đã sai lầm về đích đến của nước này. Nguồn CVĐQT – số 5/2020 TNO Trong bối cảnh nền kinh tế Mỹ đang dần phục hồi, ngân hàng thương mại hàng đầu nước Mỹ US Trust đã đưa ra những lý do chứng minh nền kinh tế hàng đầu thế giới này sẽ tiếp tục dẫn đầu trong nhiều năm tới. Nhiều nhà đầu tư toàn cầu đang lo lắng về chính sách tiền tệ mạo hiểm của Ngân hàng Trung ương Nhật Bản, cuộc khủng hoảng nợ công dai dẳng của châu u và nguy cơ khủng hoảng tín dụng của Trung Quốc... Kinh tế Mỹ được dự đoán vẫn sẽ đứng đầu thế giới trong nhiều năm tới - Ảnh Reuters Tuy nhiên, trang tin Business Insider Mỹ ngày đăng tải báo cáo của Joseph Quinlan, người đứng đầu bộ phận phân tích chiến lược thị trường tại Ngân hàng US Trust, nêu ra 9 lý do cho thấy kinh tế Mỹ sẽ đứng yên tại vị trí số 1 thế giới trong nhiều năm nữa 1. Mỹ là nền kinh tế lớn nhất và có năng suất cao nhất thế giới Dân số Mỹ chỉ bằng 4,5% dân số thế giới nhưng nước này hiện chiếm đến 1/5 Tổng sản phẩm quốc nội GDP toàn cầu. Quy mô kinh tế Mỹ lớn gần gấp đôi kinh tế Trung Quốc nếu tính bằng USD, theo US Trust. Ngoài ra, Mỹ còn là một trong số ít các quốc gia phát triển có GDP thực cao hơn mức đạt được trước khi cơn khủng hoảng kinh tế xảy ra hồi năm 2008. 2. Mỹ dẫn đầu thế giới về lượng hàng hóa sản xuất Sản lượng sản xuất hàng hóa của Mỹ có tổng trị giá là tỉ USD trong năm 2012, tăng 27% so với năm 2009. Số lượng nhân công trong lĩnh vực này cũng đã tăng thêm người kể từ năm 2010, theo số liệu thống kê của US Trust. 3. Mỹ là một trong những nước xuất khẩu hàng hóa và dịch vụ lớn nhất thế giới Kim ngạch xuất khẩu của cả năm 2012 đạt giá trị tỉ USD, tăng gần 40% so với năm 2009, US Trust cho hay. 4. Nhà đầu tư nước ngoài vẫn thích đổ tiền vào Mỹ Nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài FDI vào Mỹ trong những năm sau khủng hoảng đạt mức 736 tỉ USD, tương đương 15% tổng lượng vốn FDI của toàn thế giới, theo số liệu thống kê của US Trust. 5. Mỹ có những thương hiệu hàng đầu thế giới Trong năm 2013, chín trong số 10 thương hiệu có giá trị cao nhất thế giới đều là của các công ty Mỹ, theo nghiên cứu thường niên BrandZ về 100 thương hiệu hàng đầu thế giới của hãng Millward Brown Mỹ. 6. Mỹ dẫn đầu thế giới về công nghệ US Trust nhận định Mỹ vẫn là nhà của các trang mạng xã hội hàng đầu thế giới, đồng thời vượt xa các nước khác về lượng tiền chi tiêu cho phát triển công nghệ. 7. Mỹ có những trường đại học tốt nhất thế giới Sáu trong số 10 trường đại học tốt nhất thế giới trong năm 2012 đều có xuất xứ từ Mỹ, theo đánh giá của công ty chuyên về giáo dục và du học Quacquarelli Symonds Anh. 8. USD là tiền tệ “vua” Các nước trên thế giới hiện vẫn trữ USD. Báo cáo của Quỹ Tiền tệ Quốc tế IMF cho biết USD chiếm đến 62% dự trữ tiền tệ toàn cầu trong quý 4 năm 2012. 9. Mỹ có trữ lượng dầu mỏ khổng lồ Sản lượng khai thác dầu trong nước của Mỹ lần đầu tiên vượt qua lượng nhập khẩu trong 16 năm trở lại đây, US Trust cho hay. Mỹ sẽ qua mặt Ả Rập Xê Út để trở thành nước sản xuất dầu lớn nhất thế giới vào năm 2017 và là nhà xuất khẩu dầu lớn nhất thế giới vào năm 2020, theo báo cáo nghiên cứu của Cơ quan Năng lượng Quốc tế IEA. Hoàng Uy Đồ thị US Trust >> Kinh tế Mỹ sẽ khả quan bất kể ai thắng cử >> Dơi trị giá hàng tỉ USD đối với kinh tế Mỹ >> Kinh tế Mỹ khả quan, giá dầu thô tăng mạnh >> Kinh tế Mỹ hồi phục Năm năm sau trận đại hồng thủy tài chính thế giới 2008, kinh tế toàn cầu vẫn chưa khởi sắc trở lại. Đe dọa khu vực đồng euro tan vỡ tạm lùi vào quá khứ, nhưng châu Âu vẫn chưa tìm cho mình một mô hình phát triển ổn định. Hoa Kỳ chờ đợi gặt hái những thành quả kinh tế tốt đẹp hơn so với 2012. Ban lãnh đạo mới của Trung Quốc trông đợi vào tăng trưởng kinh tế để củng cố quyền lực. Đó là những dự phóng về toàn cảnh kinh tế thế giới cho một năm mới vừa mở ra. Mọi dự báo đều cho rằng 2013 là một năm mà Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ làm lu mờ phần còn lại của kinh tế thế giới. Đây cũng là thời điểm mà cạnh tranh giữa hai siêu cường kinh tế Mỹ - Trung ngày càng thêm rõ lúc viễn cảnh tăng trưởng của khối euro trong năm 2013 chưa đạt tới 0,5 %. Trong khi đó GDP của Mỹ dự phóng tăng 2 % và của Trung Qu ốc là trên 8,6 %. Ngay cả hai đầu tàu kinh tế của khu vực đồng euro là Đức và Pháp, tỷ lệ tăng trưởng, theo dự báo của tạp chí kinh tế Anh, The Economist, chỉ trên số không đôi chút. Những thành viên yếu kém nhất trong dây chuyền euro như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha hay Hy Lạp tiếp tục bị suy thoái. Hậu quả đi kèm là phẫn nộ trong dư luận ngày càng lớn. Khu vực đồng tiền chung châu Âu đã đưa ra rất nhiều giải pháp để giải quyết khủng hoảng, nhưng theo đánh giá của The Economist, đấy chỉ là những giải pháp tạm thời. Nói một cách ví von căn bệnh của châu Âu vẫn chưa trị tận sang Nhật Bản, các dự phóng cho năm 2013 không quá đen tối, nhưng cụm từ đình đốn » vẫn được dùng khi nói về nền kinh tế thứ ba trên địa cầu. Năm nay sẽ là năm Nhật Bản có nhiều thay đổi Chính quyền vừa được chuyển giao về tay đảng bảo thủ. Các chỉ số kinh tế không mấy tươi sáng cho phép tân thủ tướng Shinzo Abe mạnh dạn tiến hành hàng loạt các biện pháp cải tổ. Mọi người chờ đợi tiêu thụ của các hộ gia đình sẽ tăng trong năm nay trước khi chính quyền Tokyo tăng thuế TVA. Tuy nhiên, quan hệ giữa Nhật Bản với đối tác thương mại hàng đầu là Trung Quốc sẽ là một yếu tố mang tính quyết định đối với kinh tế xứ hoa anh đào, vốn lệ thuộc nhiều vào xuất tại châu Á, bên cạnh hai nền kinh tế đang trỗi dậy là Trung Quốc và Ấn Độ, The Economist tin tưởng vào tiềm năng của Indonesia và Philippines Indonesia đã bảo đảm được một nhịp độ tăng trưởng đều đặn trong 10 năm qua và năm 2012, lần đầu tiên từ sau khủng hoảng tiền tệ năm 1997, Indonesia đã có tỷ lệ tăng trưởng cao hơn so với Ấn Độ. Tổng sản phẩm nội địa Indonesia trong năm 2013 sẽ vượt quá ngưỡng tâm lý 1 000 tỷ đô đối với Philippines, nước đông dân thứ nhì trong khối ASEAN, The Economist dự phóng GDP quốc gia này sẽ tăng 6 % trong năm, chủ yếu nhờ đầu tư trực tiếp nước ngoài và kiều hối do xuất khẩu lao động gửi bức tranh kinh tế toàn cầu khá ảm đạm, châu Mỹ La Tinh được coi là nơi trời quang, mây tạnh. Tỷ lệ tăng trưởng trung bình trong vùng cao hơn đôi chút so với 2012 và sẽ ở vào khoảng từ 3,5 đến 4 %. Khả năng cạnh tranh tại nhiều nước trong khu vực như Mêhicô ngày càng cao. Brazil sẽ đặc biệt nắm bắt thời cơ trong giai đoạn chuẩn bị cho Cúp bóng đá thế giới 2014 và Thế Vận Hội Olympique 2016. Trở lại với trường hợp của hai siêu cường kinh tế thế giới là Hoa Kỳ và Trung Quốc Một số chuyên gia tỏ ra khá lạc quan về tình kinh tế Mỹ và đưa ra dự báo GDP nước này tăng từ 2 đến 2,5 % trong năm, tỷ lệ thất nghiệp được giảm xuống dưới ngưỡng 8 %. Nhưng nước Mỹ trong năm đầu tiên nhiệm kỳ thứ nhì của ông Obama vẫn phải tiếp tục giải quyết vấn đề nợ công và thâm hụt ngân sách, thu hẹp bất công xã thống Barack Obama phải giải quyết những vấn đề liên quan trực tiếp đến miếng cơm, manh áo của người dân Hoa Kỳ, nhưng trong lĩnh vực đối ngoại ông sẽ phải làm quen với một ban lãnh đạo mới của Trung Quốc. Bắc Kinh ngày càng trở thành đối tác quan trọng của Washington cả trong lĩnh vực kinh tế lẫn ngoại giao. Về phía Bắc Kinh, bài toán kinh tế đặt ra cho một thế hệ lãnh đạo mới cũng không đơn giản. Đâu là những thách thức đặt ra cho Hoa Kỳ và Trung Quốc trong năm nay ? Ban Việt ngữ RFI đã đặt câu hỏi này với chuyên gia kinh tế Nguyễn Xuân Nghĩa. RFI Hai nền kinh tế dẫn đầu thế giới hiện nay là Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ giải quyết các vấn đề kinh tế bên trong như thế nào và sẽ đua tranh với nhau ra sao trong tương lai ? Một cơ quan tư vấn Mỹ là National Intelligence Council vừa dự báo, Trung Quốc sẽ vượt Hoa Kỳ thành nền kinh tế đứng đầu thế giới chỉ trong vòng hai chục năm nữa. Nguyễn-Xuân Nghĩa Trước hết, nói về chuyện dự báo trong trường kỳ thì tôi thiển nghĩ là giới nghiên cứu chỉ có thể nhìn ra những chuyển động lớn, chậm rãi và âm ỉ, của một thế giới quá phức tạp với nhiều đột biến bất ngờ và hậu quả bất lường của chính sách quốc gia. Bốn chục năm trước, Club de Rome từng dự báo sự khan hiếm chung của cả nhân loại về năng lượng lẫn thực phẩm, vì dân số gia tăng. Dự báo này trật lấc, y hệt như một dự báo khác khoảng 30 năm trước là Nhật sẽ vượt Mỹ thành nền kinh tế đứng đầu thế giới. Tương lai không là một đường thẳng vẽ từ quá khứ và sự bất trắc vẫn là quy luật bất di bất dịch! Riêng về trường hợp Hoa Kỳ và Trung Quốc, ta còn thấy ra một quy luật phổ biến khác. Quốc gia nào cũng lệ thuộc trước hết vào địa dư hình thể bên trong, vào bản sắc văn hóa là những luật lệ bất thành văn do lịch sử để lại trong tâm trí của cả tập thể. Khi bước ra ngoài thì lãnh đạo nước nào cũng phải còn đối phó với cách ứng xử của xứ khác, trong đó có nhiều điều thật khó dự liệu. Nhìn như vậy thì về trường kỳ và nếu đối chiếu hoàn cảnh của hai xứ, tôi nghĩa rằng Hoa Kỳ có những ưu thế hiển nhiên nằm trong căn cước. RFI Xin anh tóm lược cho về phép đối chiếu đó. Nước Mỹ có đặc điểm vì hơn hẳn Trung Quốc ? Nguyễn-Xuân Nghĩa Hoa Kỳ có lãnh thổ vuông vức và trù phú trong vùng ôn đới, lại được hai đại dương bảo vệ bên cạnh hai láng giềng yếu thế. Bên trong, Mỹ chỉ dùng 1% dân số mà canh tác dư thừa về lương thực và có thể nuôi một dân số gấp ba, là một tỷ người, thì mới có mật độ dân số tương tự nhiều nước Âu châu. Khác với Âu châu và nhất là Trung Quốc, Hoa Kỳ là nền cộng hoà thống nhất theo thể chế liên bang nên quốc gia có thể quyết định rất nhanh mà chả tiểu bang nào giận dỗi đòi ly khai thành một xứ độc lập vì bất đồng với chính quyền liên bang. Sau cùng, Hoa Kỳ là nền dân chủ cởi mở, nên không ai có độc quyền chân lý, nhờ đó người dân có quyền tự do sáng tạo và tìm ra giải pháp thăng tiến cho mình và cho cả xã hội. Quyền tự do tư tưởng và kinh doanh của dân Mỹ là ưu thế khó có xứ nào bắt kịp. Trung Quốc lại khác. Về địa dư hình thể, xứ này có ba khu vực khác biệt mà vùng duyên hải trù phú nhất chỉ là ốc đảo thịnh vượng, có diện tích khả canh của một người chỉ bằng 1/3 của trung bình thế giới, vây quanh là đại dương và núi đèo hay sa mạc hiểm trở, vận chuyển khó khăn. Ba vùng kia là đất hoang Quốc là nước nghèo, có sản lượng ngũ cốc cao nhất địa cầu mà chỉ đủ vặt mũi bỏ mồm và vẫn phải nhập lương thực. Xứ này là một tập hợp khiên cưỡng của nhiều vùng địa dư và sắc tộc dưới sự cai trị của một đảng độc quyền. Tự thân, chế độ chính trị ấy không giải quyết nổi bài toán hội nhập quá phức tạp và cũng khó công nghiệp hoá và đô thị hóa một cách hài hòa như các nước tiên tiến kia. Cũng khác Hoa Kỳ là một xứ không có tranh chấp lãnh thổ với lân bang, Trung Quốc có sự hiềm khích về chủ quyền với chừng một chục láng giềng, và bước ra thì chỉ thấy kẻ thù, nên rất dễ bị phản ứng tự kỷ ám thị làm sai lệch ưu tiên về nội chính. RFI Ngay trước mắt thì đâu là những bài toán kinh tế ở trước mặt hai cường quốc này ? Nguyễn-Xuân Nghĩa Chúng ta hãy lấy thời điểm là 30 năm trước, khi Trung Quốc vừa cải cách kinh tế để mở ra thế giới bên ngoài mà cũng là lúc Hoa Kỳ bước vào chu kỳ vay mượn thả giàn và mắc nợ quá sức trả. Nguyên do chung mà hai bên bổ túc cho nhau là sự lạc quan về toàn cầu hóa với sự tham gia của kinh tế Trung Quốc, rồi sự sụp đổ của Liên Xô cùng sự gia nhập của các nước Đông Âu trong một Âu châu hợp nhất theo kinh tế thị trường. Ba chục năm sau, khi Hoa Kỳ bị khủng hoảng vì phải trả nợ từ năm 2007 và cũng là khi Trung Quốc thoát xác và quật khởi với gói kích cầu rất cao từ năm 2008. Trong năm năm liền, Hoa Kỳ lâm nạn khi chính quyền tăng chi để bù vào khoản giảm chi để trả nợ của tư nhân, nên lại mắc nợ tới mức kỷ lục. Vì vậy, lãnh đạo Mỹ mới tranh cãi về yêu cầu giảm chi hay tăng thuế mà không dứt khoát nổi sau hai kỳ bầu cử năm 2010 và 2012. Đó là hoàn cảnh ngày nay. Trong khi đó, Trung Quốc đã vượt kinh tế Nhật vào năm 2010 để đứng trước một vực thẳm khác, đó là có nền kinh tế bất công, bất cân đối, thiếu phối hợp và không bền. Sau 30 năm tăng trưởng ngoạn mục như đã hái những trái cây dễ với nhất ở dưới, xứ này phải chuyển hướng từ lượng qua phẩm. Họ phải tái phân lợi tức để san bằng dị biệt về lợi tức và nhận thức hầu tránh 25 động loạn, phải nâng cao khả năng tiêu thụ nội địa để bớt lệ thuộc vào thị trường quốc tế, phải cải thiện môi sinh và xây dựng hạ tầng vận chuyện an toàn hơn cho sự thống nhất lãnh thổ. RFI Chẳng lẽ lãnh đạo Trung Quốc không nhìn ra những vấn đề này hay sao mà bây giờ họ mới nói đến chuyển hướng ? Nguyễn-Xuân Nghĩa - Thế hệ lãnh đạo thứ tư đã thấy vấn đề từ những năm 2005 mà giải quyết không nổi, và để lại di sản bấp bênh đó cho thế hệ thứ năm mà Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường là tiêu biểu. Sở dĩ họ giải quyết không nổi do yếu tố bất ngờ từ bên ngoài là nạn tổng suy trầm toàn cầu năm 2008-2009 khiến họ lại phải kích thích kinh tế và nhắm vào lượng hơn phẩm. Nhưng lý do sâu xa thuộc về cơ cấu là sự cưỡng chống cải cách của nhiều thế lực kinh tế và chính trị bên trong chế độ, kể cả các đảng bộ địa phương lẫn các tập đoàn kinh tế Nhà nước. Sau 30 năm mở cửa, khu vực Nhà nước này vẫn kiểm soát 50% sản lượng và thu hút tín dụng từ các ngân hàng cũng của Nhà nước như nhiều đảng bộ địa phương. Hậu quả là ngày Trung Quốc cũng lại mắc nợ rất cao, mà nợ đến cỡ nào và ung thối ra sao thì không ai biết. Trong khi đó, ngần ấy phe nhóm chính trị vẫn cứ phải dung hòa quyền lợi và chẳng ai bảo được ai vì nguyên tắc gọi là đồng thuận. Nhược điểm chính trị khiến xứ này khó giải quyết được bài toán kinh tế trường kỳ trong cơ cấu và đoản kỳ là cách ứng phó với những chuyển động có tính chu kỳ từ bên ngoài vào. Nghịch lý ở đây là đà tăng trưởng và thế lực ngoại giao của Trung Quốc trong 5 năm chấn động vừa qua của thế giới lại dẫn tới phản ứng phiêu lưu về quân sự khiến các nước lân bang đều lo ngại. Trong khi đó, Hoa Kỳ lại xoay vào trong để lo cho cái hầu bao và đối ngoại hết trở thành thế lực đáng sợ hoặc đáng ghét nữa! RFI Liệu Trung Quốc có vượt Hoa Kỳ như người ta dự báo hay chăng ? Nguyễn-Xuân Nghĩa Cái thú vị ở đây là không ai biết trước tương lai! Hoa Kỳ là nơi mà mọi chuyện xấu tốt đều được phơi bày và mọi tranh cãi chính trị về lẽ đúng sai cũng vậy. Trung Quốc là nơi mà tấm màn mờ ảo của quyền lực lại che giấu sự thật nên dễ gây ra chuyện bất ngờ, vụ án Bạc Hy Lai là một thí dụ nóng mà có lẽ không duy nhất. Trong hoàn cảnh đó, dân Mỹ vẫn có quyền đổi ý và quyết định về lãnh đạo và chính sách kinh tế mà các doanh nghiệp đã xoay qua hướng khác để làm ăn doanh theo hoàn cảnh mới. Họ đã trả nợ, đang tích vốn, và sẽ bung ra khi chính trường còn nhố nhăng bát nháo. Trung Quốc thì loay hoay vì phải cải sửa mà không được cho bá tánh thấy sự lúng túng của lãnh đạo, tức là phải giải quyết cả hai vấn đề nội dung hình thức, cải tổ cơ cấu lẫn gây ấn tượng là ta tiên tiến chủ động ! Về dự báo, tôi nghĩ khi Trung Quốc tưởng là qua mặt Hoa Kỳ thì cũng là lúc bị Ấn Độ bắt kịp! Ấn Độ cũng đông dân mà trẻ hơn và không bị lão hóa như Trung Quốc. Sức tiết kiệm cũng bằng Trung Quốc mà tỷ trọng về tiêu thụ của thị trường nội địa lại cao hơn nên ít lệ thuộc vào thị trường xuất cảng. Xứ này lại có tự do và quyền sáng tạo, với hạ tầng vận chuyển tỏa rộng hơn trong một xã hội thực sự đa nguyên và dân chủ. Chẳng đợi đến năm 2030 có lẽ người ta đã thấy ra cái lẽ đúng sai của chuyện hơn thua này. RFI Xin cảm ơn chuyên gia Nguyễn Xuân Nghĩa.

vì sao mỹ là siêu cường kinh tế